Cái buổi sơ giao quá trớ trêu
Em đâu có nghĩ tới tình yêu
Mỗi ngày anh ghé, dăm câu nói
Em nghĩ là không phải quá nhiều
Mỗi khi gặp gỡ thấy anh cười
Còn bảo rằng em rất rạng ngời
Em giúp anh xua bao mệt mỏi
Cho lòng anh ấm lúc đơn côi
Rồi một ngày kia anh ghé qua
Bảo rằng anh đến lúc đi xa
Thiệp hồng anh gửi mời em đến
Em vẫn cười nhưng thiếu nét hoa
Rồi suốt mấy ngày chẳng thấy anh
Em về thao thức mấy năm canh
Mừng vì anh sắp nên giai ngẫu
Nhưng đến chia vui lại chẳng đành
Cái tuần định mệnh ấy qua đi
Anh ghé thăm em như mọi khi
Lại hỏi em rằng sao chằng tới
Em cười: không có bạn cùng đi
Anh đã đền em một bữa trưa
Cũng là bữa tiễn với là đưa
Lần đầu anh nói nhiều như thế
Trưa nắng mà lòng em chợt mưa
Rồi anh đi biệt từ hôm ấy
Em biết rằng anh chẳng trở về
Công sở đông người nhưng lạnh ngắt
"Nỗi buồn chim sáo" mỗi em nghe
Con sáo lòng em nay đã xa
Năm dài tháng ngắn biết đâu mà
Yêu thương em vẫn chưa lần nói
Hờn tủi tự mình tự xót xa
Hai thu cũng đã chóng trôi mau
Con sáo ngày xưa biệt xứ nào
Em đã hai mùa như chiếc bóng
Tìm vui trong hạnh phúc thương đau
Sáo hỡi, nhiều rồi những đắng cay
Mong anh hạnh phúc ở lồng tây
Đã mòn mỏi lắm bao nhung nhớ
Thôi hãy cho mình chút đổi thay