Sunday, August 17, 2008

Chiều mưa

Một mình đưa mắt qua song cửa Mây khóc cho rơi giọt vắn dài Đã mấy hôm rồi cơn nhỏ lớn Cao xanh bi lụy bởi vì ai! Một trời xam xám mấy tầng mây Sấm sét vang rền khắp đó đây Cành lá xác xơ, cơn gió lạ Quả hoa rơi rụng, lốc đâu về! Một cánh chim xa, bay lạc lõng Giữa trời chưa biết sẽ về đâu Vì chưa tổ ấm cho ngừng nghỉ? Hay bởi nhờ mưa chia nỗi đau?

No comments: