Đường đời đôi ngã trót chia hai
Bao năm thương nhớ thôi đành vậy
Một bước ra đi chẳng đoái hoài.
Một chút yêu đương tôi gửi người
Đường đời thăm thẳm mấy chia phôi
Không cần ngoảnh lại nhìn nhau nữa
Dẫu lắm tương tư cũng thế thôi.
Một mảnh tim khô gửi tặng nàng
Đò tình một chuyến lỡ sang ngang
Xin đôi mắt ấy mang vào mộng
Trở giấc đêm đêm khỏi ngỡ ngàng.
Một khối tương tư xin gửi em
Đêm này, đêm nữa, biết bao đêm?
Mang nhung nhớ ấy kê làm gối
Ghép xót xa kia phủ thế rèm.
(TGTHK 04/02/2005)
No comments:
Post a Comment